Lâu lắm rồi Hàn Quốc mới có phim y khoa chán thế này!

Lâu lắm rồi Hàn Quốc mới có phim y khoa chán thế này!

Khởi đầu với một tiền đề tưởng như đầy hứa hẹn, Resident Playbook nhanh chóng rơi vào vũng lầy của sự nhạt nhòa đến khó tin. Bối cảnh của phim được xây dựng tại khoa Sản – Phụ khoa của bệnh viện Jongno Yulje, nơi bốn bác sĩ nội trú trẻ tuổi đối mặt với những thử thách trong hành trình trở thành những y bác sĩ thực thụ. Các nhân vật chính của bộ phim đều mang những đặc điểm thú vị: Yi Young (Go Yoon-jung), cô nàng “rich kid” từng bỏ học y khoa, quay lại bệnh viện với một khoản nợ khổng lồ; Pyo Nam Kyung (Shin Si Ah), người bạn học cũ chuyên cạnh tranh với Yi Young; Sa Bi (Han Ye Ji), cô sinh viên ưu tú nhưng mắc phải vấn đề giao tiếp xã hội, khiến cho cô đôi khi tạo ra cảm giác khó chịu cho bệnh nhân; và Jae-il (Kang You Seok), một cựu thần tượng Kpop từ bỏ hào quang để theo đuổi ước mơ làm bác sĩ trong một môi trường khắc nghiệt. Tưởng chừng như đây là một bộ tứ đầy màu sắc, với sự kết hợp của các tính cách khác biệt, có thể dẫn dắt người xem vào một hành trình trưởng thành đầy cảm xúc và sâu sắc – thứ mà nhiều bộ phim Hàn Quốc về ngành y đã từng làm rất thành công. Nhưng chỉ sau vài tập, Resident Playbook dần để lộ những khuyết điểm nghiêm trọng, khiến những kỳ vọng dần tan biến trong sự thất vọng.

Cách kể chuyện của Resident Playbook thiếu đi sự kịch tính và cao trào cần thiết, khiến khán giả không thể đắm chìm vào bộ phim như cách mà người tiền nhiệm Hospital Playlist từng làm rất thành công. Các tình huống y khoa, thay vì khắc họa được những áp lực, khó khăn và cảm xúc thăng trầm trong nghề, lại trở nên lặp đi lặp lại, thiếu điểm nhấn và sáng tạo. Những ca bệnh được xử lý gọn gàng, sạch sẽ đến mức vô cảm, như thể chỉ là cái cớ để kéo dài thời lượng thay vì đẩy nhân vật vào trạng thái thử thách hay biến cố. Những cuộc trò chuyện giữa các bác sĩ cũng không giúp khai phá được chiều sâu nội tâm hay mở rộng thế giới quan của từng cá nhân – chúng đơn thuần là những đoạn đối thoại vòng vo, dàn trải, không dẫn đến đâu, khiến mối liên kết giữa các nhân vật thiếu tự nhiên và không để lại ấn tượng gì rõ rệt. Hành trình "yêu nghề" – vốn được coi là chủ đề chính của phim – lại bị kể lại một cách vô hồn, thiếu hẳn sự khủng hoảng chuyên môn hay xung đột nội tâm đủ mạnh để đẩy nhân vật đến giới hạn cảm xúc, khiến sự trưởng thành trong họ trở nên hời hợt và khiên cưỡng.

Không có bình luận

Đọc thêm