Tôi mang thai năm 22 tuổi, một cái tuổi mà người ta đang học cách yêu, còn tôi thì đã phải học cách chịu đựng phản bội. Người đàn ông khiến tôi mang thai đã biến mất ngay sau khi biết tin, không một lời hỏi han, không một đồng chu cấp. Đứa trẻ trong bụng tôi từ đó trở thành cả thế giới và là trách nhiệm tôi không bao giờ được phép làm sai.
Tôi từng tự nhủ, nếu không thể cho con một gia đình trọn vẹn, ít nhất tôi phải cho con một tương lai. Tôi không cho phép mình yếu đuối. Là mẹ đơn thân, tôi vừa đi làm giúp việc, vừa bán hàng online, tối đến tranh thủ may gia công. Hằng ngày tôi dặn mình: "Con mình phải khác. Con mình phải trở thành người đàn ông tử tế. Không được tệ bạc như bố nó".
Không có bình luận