Trong căn nhà cấp bốn cũ kỹ ở quận Vân Nham, thành phố Đông Quan, bà Viên – một phụ nữ ngoài 60 tuổi – sống lặng lẽ, cần mẫn gom từng đồng nhờ tiệm tạp hoá nhỏ và công việc nhặt ve chai. Chồng mất sớm, bà gồng gánh nuôi con trong cảnh nghèo khổ, với hy vọng duy nhất là con trai mình sẽ nên người.
Thế nhưng, đứa con trai duy nhất của bà – Lâm Sinh Cường – lại không đáp lại kỳ vọng ấy. Từ nhỏ, Lâm Sinh Cường đã ham chơi, bỏ bê học hành. Khi lớn lên, anh ta cũng không có công ăn việc làm ổn định, lang bạt nay đây mai đó, thỉnh thoảng mới ghé qua thăm mẹ.
Không có bình luận