30 năm trước, khi Việt Nam bước vào giai đoạn mở cửa và hội nhập, khái niệm "sức mạnh mềm" còn mới mẻ trong các chính sách phát triển. Nhưng cùng với đổi mới, câu hỏi "Việt Nam sẽ hội nhập bằng gì?" dần trở nên trung tâm. Ở một quốc gia chưa mạnh về công nghệ hay tài chính, văn hóa được xem là tài sản chiến lược – vừa là cội nguồn, vừa là ngôn ngữ chung với thế giới.
Từ các văn kiện như Nghị quyết 33-NQ/TW hay Chiến lược phát triển các ngành công nghiệp văn hóa đến năm 2030, Việt Nam xác định văn hóa là nền tảng tinh thần của xã hội, đồng thời là động lực của phát triển bền vững.
Không có bình luận