Nghĩa tình người dưng “ông câm, bà cụt” và chuyện hạnh phúc không tật nguyền ngỡ trong phim

Nghĩa tình người dưng “ông câm, bà cụt” và chuyện hạnh phúc không tật nguyền ngỡ trong phim

Trưa đứng bóng trên đường Trưng Nữ Vương (phường Bàn Thạch, TP Đà Nẵng), ông Nguyễn Văn Câm (hơn 70 tuổi) lom khom xếp những thùng carton, tay thoăn thoắt bốc dỡ sắt vụn. Bên chiếc cân sắt cũ, bà Trần Thị Nga (68 tuổi) ngồi trên xe lăn, xem hàng, ghi sổ, trả tiền. Mồ hôi thấm lưng áo, nhưng cả hai vẫn mỉm cười như một thói quen rèn suốt mấy chục năm qua.

“Tôi với ông ấy chỉ là người dưng. Thấy ổng tội, lại không có người thân họ hàng nên tui giữ ổng ở lại sống chung, tiện chăm sóc nhau...”, bà Nga nói nhỏ, giọng miền Trung chậm rãi.

Không có bình luận

Đọc thêm