Trong cái náo nhiệt của phố thị, vẫn có những khoảng tối không ai muốn nhìn thấy. Đó là nơi những cụ già co ro dưới mái hiên vắng, những người mẹ gánh theo cả bầy trẻ thơ đi bán vé số, hay những chú xe ôm già với chiếc xe máy cũ kỹ, ngồi đợi khách đến khuya chỉ mong có một cuốc xe đủ mua ổ bánh mì.
Mỗi mảnh đời là một câu chuyện, mỗi ánh mắt là một nỗi niềm – đói, lạnh, và cô đơn. Những hình ảnh ấy hiện lên rõ hơn bao giờ hết khi đêm xuống, lúc mà ánh đèn thành phố không thể sưởi ấm những người đang ngủ vạ vật nơi vỉa hè.
Không có bình luận