“Muốn cụt tay, cụt chân hay bị mù? Thương tật 1/4 hay 3/4?” - ám ảnh câu hỏi của diễn viên Mưa Đỏ

“Muốn cụt tay, cụt chân hay bị mù? Thương tật 1/4 hay 3/4?” - ám ảnh câu hỏi của diễn viên Mưa Đỏ

Mưa Đỏ là bộ phim điện ảnh tái hiện lại 81 ngày đêm ác liệt tại Thành cổ Quảng Trị năm 1972, nơi hàng nghìn chàng trai đôi mươi đã gác lại giảng đường, tình yêu, tuổi trẻ để cầm súng giữ từng tấc đất quê hương. Không chỉ là một tác phẩm chiến tranh với bom đạn, cháy nổ, bộ phim còn là bản trường ca bi tráng về những phận người trong chiến tranh: những người lính ngã xuống khi ước mơ còn dang dở, những bà mẹ nuốt nước mắt tiễn con, và cả những thương binh thật xuất hiện trong phim, để làm sống lại một ký ức máu lửa chưa bao giờ phai. Xem Mưa Đỏ là bước vào một vùng ký ức dữ dội, nơi khán giả không chỉ thấy chiến tranh khốc liệt đến nhường nào, mà còn thấm thía hơn giá trị của hòa bình hôm nay.

“Muốn cụt tay, cụt chân hay bị mù? Thương tật 1/4 hay 3/4?” - câu nói nửa đùa nửa thật của các thương binh trên phim trường Mưa Đỏ đã khiến nhiều diễn viên và cả khán giả lặng người. Nó không nằm trong kịch bản, càng không phải một thủ pháp hóa trang của đạo diễn. Đó là lời nói bật ra một cách tự nhiên từ những người lính năm xưa, những người đã thực sự đi qua cuộc chiến Quảng Trị mùa hè đỏ lửa 1972 và mang về những vết thương không bao giờ lành.

Không có bình luận

Đọc thêm