Mưa Đỏ: Khi một người điên lại là biểu tượng đau đớn và tận cùng nhất của chiến tranh

Mưa Đỏ: Khi một người điên lại là biểu tượng đau đớn và tận cùng nhất của chiến tranh

Khi Mưa Đỏ ra rạp, khán giả không chỉ tìm thấy một tác phẩm chiến tranh được dàn dựng hoành tráng mà còn là lát cắt dữ dội của lịch sử, nơi từng sinh mệnh con người bị đẩy đến giới hạn cùng cực. Bộ phim dựng lại những trận đánh khốc liệt, bi tráng, đồng thời phơi bày cả những khoảng tối tinh thần mà chiến tranh để lại. Trong số nhiều nhân vật, Sen - một người lính đặc công trở thành tâm điểm tranh luận dữ dội. Không phải vì anh quá hào hùng, mà vì anh gãy đổ, điên loạn sau khi bị vùi lấp trong bùn đất và tận mắt chứng kiến đồng đội hi sinh. Hình ảnh một lính đặc công mất đi thần kinh thép khiến khán giả vừa hoang mang vừa day dứt. Nhưng chính ở chi tiết này, Mưa Đỏ lại tìm được sự khác biệt và để lại dư âm đau xót kéo dài.

Sen vốn là lính đặc công, lực lượng tinh nhuệ nhất, thường được xem là “thép đã tôi”, xông pha ở những nơi nguy hiểm nhất, sẵn sàng nhận những nhiệm vụ cảm tử. Trong mắt đồng đội, anh chính là điểm tựa, là sự đảm bảo cho cả tiểu đội toàn sinh viên, học sinh, nông dân chỉ mới tập cầm cây súng. Nhưng rồi, trong một trận đánh dữ dội, Sen bị vùi lấp dưới đống đổ nát bùn đất. Trong bóng tối ngột ngạt ấy, có lẽ anh cảm nhận rõ rệt sự mong manh của sự sống, cùng lúc phải chứng kiến cảnh đồng đội ngã gục. Vượt qua ranh giới sống - chết, Sen không còn là chính mình.

Không có bình luận

Đọc thêm