Năm 1975, đất nước thống nhất, và những đứa trẻ cất tiếng khóc chào đời trong năm ấy như thể mang theo hơi thở đầu tiên của hòa bình. Họ lớn lên cùng những bước chuyển mình của một Việt Nam đi từ thời bao cấp khó khăn, thiếu thốn đến những ngày mở cửa, hội nhập và vươn ra thế giới. 50 năm sau, thế hệ ấy – những người con của mùa xuân đại thắng – nay đã bước vào tuổi năm mươi, cái tuổi đủ để ngoảnh lại nhìn một hành trình dài, với biết bao đổi thay thấm sâu vào da thịt, vào ký ức.
Họ là những nhân chứng thầm lặng cho cả một kỷ nguyên: từ những ngày đi chợ bằng tem phiếu, có chiếc xe đạp Thống Nhất đã là “xịn”, đến khi điện thoại thông minh, mạng xã hội và những điều hiện đại khác trở thành quen thuộc. Họ đã lớn lên cùng đất nước, trưởng thành cùng những biến động, và giờ đây, mỗi câu chuyện của họ là một lát cắt chân thực về lịch sử Việt Nam hiện đại.
Không có bình luận