Trong vài năm trở lại đây, điện ảnh Việt đã có nhiều bước chuyển mình mạnh mẽ, tạo dựng được chỗ đứng vững chắc trong lòng khán giả và cả tại các phòng vé. Thay vì bị lấn át bởi các tác phẩm ngoại nhập như trước kia, các bộ phim Việt cũng trở thành ưu tiên của công chúng khi không chỉ nhận được sự đón nhận nồng nhiệt từ người xem mà còn gặt hái thành công vang dội về mặt doanh thu. Tuy nhiên, ngoài mặt tích cực đó, phim Việt cũng đối mặt với một vấn đề lớn: sự thiếu hụt về chất lượng trong bối cảnh bùng nổ số lượng phim. Dù có sự phát triển mạnh mẽ về mặt sản lượng, nhưng nhiều tác phẩm vẫn chưa thể thoát khỏi những lối mòn trong kịch bản, thể loại và phong cách sáng tạo. Câu hỏi đặt ra là liệu điện ảnh Việt đã sẵn sàng để vươn ra ngoài khuôn khổ và thực sự tạo dựng được những dấu ấn khác biệt trong làn sóng phim ảnh toàn cầu?
Chỉ trong vòng chưa đầy một thập kỷ, điện ảnh Việt đã chứng tỏ cú bứt tốc chưa từng có về quy mô sản xuất. Nếu như trước đây, phim Việt chủ yếu ra rạp vào dịp Tết để tránh cạnh tranh với các “ông lớn” và tận dụng tâm lý thư giãn dịp lễ của khán giả, thì hiện nay phim nội địa đã có mặt quanh năm tại các cụm rạp lớn nhỏ. Thậm chí còn chiếm lĩnh cả lịch chiếu vào những mùa cao trào từng thuộc về Hollywood, cho thấy tham vọng chiếm lĩnh thị phần không chỉ vào dịp thuận lợi mà cả trong những giai đoạn cạnh tranh khốc liệt nhất.
Không có bình luận