Tôi từng nghĩ, mỗi lần con trai lớp 11 của mình làm sai điều gì, thì việc mắng “Con không thấy xấu hổ à?” là một cách dạy con nghiêm khắc, cần thiết.
Tôi đã từng bắt con xin lỗi ngay lập tức trước mặt cô giáo khi con làm bài kém, từng nói to giữa đám đông bạn bè của con chỉ để dằn mặt: “Học hành thế này thì sau này làm được cái gì?”, từng nghĩ rằng nếu con biết xấu hổ, thì con sẽ biết sửa đổi. Tôi cứ ngỡ xấu hổ là công cụ hiệu quả để nuôi dạy một đứa trẻ trở thành người tốt.
Không có bình luận