Tôi là người cực kỳ lo lắng. Từ khi Khánh Vy - con gái tôi bước vào cấp ba, tôi đã lắp đặt một hệ thống camera an ninh nhỏ trong nhà, tập trung ở các khu vực chung như cửa ra vào, phòng khách và hành lang. Tôi tự nhủ đó là biện pháp "an toàn", để tôi có thể biết con đã về nhà chưa, con có đưa bạn bè lạ về không hay con có lén lút ra ngoài vào ban đêm không.
Mỗi tối, tôi đều kiểm tra nhật ký camera. Tôi theo dõi từng hành động của con gái: con về nhà lúc mấy giờ, con mở cửa tủ lạnh mấy lần, con dành bao nhiêu thời gian ngồi một mình trong phòng khách. Tôi nghĩ, chừng nào tôi còn thấy con trong tầm kiểm soát, chừng đó con còn được an toàn.
Không có bình luận