Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại thấy con trai như có “hai nhân cách”. Ở nhà, con lúc nào cũng ngoan ngoãn, lễ phép, gọi dạ bảo vâng. Tôi vẫn thường tự hào khi kể với đồng nghiệp rằng con mình hiền lành, biết nghe lời, chẳng bao giờ làm bố mẹ phiền lòng.
Nhưng rồi, một hôm tình cờ thấy trong điện thoại con có bức ảnh chụp với nhóm bạn, mà trong ảnh, con đang giơ tay ngón giữa, mặt vênh váo, ánh mắt như muốn thách thức cả thế giới. Tôi lặng người đi vài giây, không tin nổi đó là đứa con trai “ngoan hiền” của mình. Tiếp tục để ý, tôi còn phát hiện con nói chuyện với bạn bè rất hay chửi bậy. Tôi sốc thật sự. Trong lòng cứ quẩn quanh một câu hỏi: Con mình rốt cuộc là ai? Đứa con tôi nuôi dạy bấy lâu nay ngoan ngoãn là thật, hay cái hình ảnh “ngổ ngáo” kia mới là con?
Không có bình luận