Tôi từng nghĩ: Con cái giống cha mẹ là chuyện bình thường – từ đôi mắt, dáng đi, đến cả thói quen nói chuyện hay cách ngủ. Nhưng tôi không ngờ, có những thứ "giống" mà mình chẳng bao giờ mong con mang theo.
Con trai tôi năm nay học lớp 7. Dạo gần đây, tôi để ý con bắt đầu trở nên… cục cằn. Cáu gắt vô cớ, không biết kiềm chế, hay gắt gỏng với em gái, nhiều lúc ăn nói như "ông cụ non khó tính". Tôi nghĩ con stress vì bài vở. Nhưng khi góp ý, con cãi lại: "Mẹ thì lúc nào cũng soi! Mẹ không bao giờ hiểu con!".
Không có bình luận