Chiều hôm ấy, trong lúc dọn lại bàn học cho con gái, tôi tình cờ nghe thấy tiếng ting báo tin nhắn từ chiếc điện thoại đặt ngay góc bàn. Chẳng định xem làm gì, nhưng tin nhắn hiện ngay ngoài màn hình: “Chiều nay đi xem phim nhé, nhớ trả tiền luôn nha”.
Tôi hơi khựng lại. “Trả tiền luôn nha?” nghe sao mà hồn nhiên quá. Linh tính mách bảo, tôi mở điện thoại, kéo thêm vài đoạn trò chuyện. Tim tôi bỗng trĩu xuống: không chỉ một, mà nhiều lần, nhóm bạn của con đều mặc nhiên để con bao, từ vé xem phim, ăn uống đến mấy lần đi chơi lặt vặt. Đọc đến đoạn bạn bè đùa cợt gọi con là “đại gia của nhóm”, “giàu mà, tính chi li làm gì”, tôi thấy nghèn nghẹn.
Không có bình luận