Làm mẹ, có lẽ không ai tránh được cảm giác bị con đẩy ra xa. Tôi cũng vậy. Con gái tôi – đứa bé từng ríu rít kể tôi nghe mọi chuyện – bỗng nhiên một ngày trở nên trầm lặng, khép mình, và xa cách. Tôi hỏi gì cũng chỉ đáp cụt lủn. Có hôm tôi còn nghe con nói với bạn: "Mẹ mình thì biết gì mà nói".
Tôi giận. Và đau. Tôi từng làm mọi thứ cho con – từ lo từng bữa ăn, từng tấm áo, đến thức đêm bên cạnh con những lần sốt cao. Tôi nghĩ: "Sao con lại hờ hững với mình như thế?".
Không có bình luận