Họp lớp tuổi 35 – đáng lẽ phải là một buổi tối vui vẻ, vậy mà với tôi, nó lại trở thành một kỷ niệm khó quên, vừa ngọt ngào, vừa chát đắng.
Ngày còn đi học, tôi từng là “cô tiểu thư” khiến bạn bè phải ngước nhìn. Quần áo, cặp sách, giày dép… tất cả đều là hàng hiệu. Bố mẹ chiều chuộng, cho tôi đi công viên giải trí cuối tuần, thỉnh thoảng còn được đi du lịch xa. Trong mắt mọi người, tôi luôn là cô gái sống trong nhung lụa, tương lai sáng lạn. Tôi cũng đã quen với ánh mắt ngưỡng mộ ấy và vô thức đặt mình trên một vị trí khác biệt.
Không có bình luận