Dạo gần đây, tôi thấy bé Lạc Lạc – con nhà hàng xóm – trong lớp của con trai tôi. Qua cửa sổ, bé cúi đầu, lưng khom lại, vẻ rụt rè, hoàn toàn không còn sự hoạt bát, lanh lợi như học kỳ trước. Trong đầu tôi bất giác hiện lên cảnh sinh hoạt thường ngày của Lạc Lạc trong kỳ nghỉ đông.
Gia cảnh nhà bé khá tốt, bố mẹ đều làm ăn xa, nên từ nhỏ bé sống với bà nội. Mỗi lần ra ngoài, bé giúp mang túi đồ, bà nội liền nói: "Cháu không mang nổi đâu, đừng làm rơi đồ đấy". Khi chơi dưới khu nhà, bà nội luôn chê bai bên cạnh: "Trời ơi! Nhìn cháu xem, học cũng kém, chơi thể thao cũng dở, sau này biết làm gì đây?".
Không có bình luận