Khi triều Hán rơi vào cảnh suy tàn, Trung Quốc bước vào một giai đoạn lịch sử rực lửa: thời Tam Quốc. Khắp nơi, chư hầu nổi dậy tranh hùng. Ở phương Bắc, Viên Thiệu một thời hùng mạnh đã bị Tào Tháo đánh bại trong trận Quan Độ. Sau đó, Tào Tháo nhân danh Thiên tử để hiệu triệu thiên hạ, mất tới 17 năm mới bình định được phương Bắc. Ở phía Đông, họ Tôn dựng nghiệp bên dòng Trường Giang; còn Lưu Bị sau nhiều năm bôn ba cũng giành được Kinh Châu, rồi tiến vào Ích Châu, hình thành thế "chân vạc" Ngụy – Thục – Ngô. Nhưng điều trớ trêu là cả ba nhà đều không thể thống nhất thiên hạ. Kẻ chiến thắng cuối cùng lại là một dòng họ ban đầu tưởng như đứng ngoài ánh sáng: họ Tư Mã.
Tư Mã Ý sinh năm 179 sau Công nguyên. Trẻ hơn Tào Tháo và Lưu Bị, nhưng ông nổi bật bởi sự trầm tĩnh và khôn khéo. Tào Tháo từng để ý đến dáng vẻ khác thường của chàng mưu sĩ trẻ tuổi, đặc biệt là khả năng xoay cổ gần 180 độ – chi tiết khiến người đời liên tưởng đến sự cảnh giác và nhạy bén của một loài thú săn mồi. Điều này khiến Tào Tháo luôn dè chừng, lo rằng một ngày kia Tư Mã Ý sẽ trở thành mối họa lớn.
Không có bình luận