Tình cảm của bố dành cho con gái là một thứ tình yêu âm thầm nhưng bền chặt, không ồn ào nhưng luôn hiện diện. Bố có thể không nói nhiều lời yêu thương, nhưng ánh mắt khi dõi theo con từng bước lớn lên đã nói lên tất cả.
Đó là khi bố đứng từ xa nhìn con chơi đùa, lặng lẽ lo lắng mỗi lần con ốm, hay kiên nhẫn lắng nghe con kể chuyện vẩn vơ. Với thế giới, bố có thể là một người bình thường, nhưng với con gái, bố luôn là “người hùng đầu tiên” mạnh mẽ, vững chãi, và không bao giờ rời bỏ.
Không có bình luận